Sám Cầu Siêu
Ðạo tràng
nghi ngút khói hương,
Mười
phương chư Phật xót thương muôn ngàn,
Phật đài
cao tột nghiêm trang,
Chúng con
Phật tử hai hàng cầu siêu.
Cầu cho
vong giả nghiệp tiêu,
Dứt điều
oan báo, đủ điều phước duyên.
Cầu trên
chư Phật hiện tiền,
Ðộ cho
vong giả về miền Lạc bang.
Ví dầu
vong lắm nghiệp oan,
Nhờ ơn
chư Phật dứt đàng tử sinh,
Vô thường
chi phối thình lình,
Làm cho
người thế hồn kinh phách tà.
Mong cầu
đức Phật Di Ðà,
Phóng ra
một ngọn chói lòa hào quang.
Trong khi
tiếp dẫn rõ ràng,
Dắt hồn
ra khỏi sáu đường nghiệp nhân.
Quán Âm Bồ
Tát hóa thân,
Tay cầm
nhành liễu tay bưng kim đài,
Theo cùng
Thế Chí các Ngài,
Thảy đều
tiếp độ lên ngai sen vàng.
Sẵn sàng
bảo cái tràng phan,
Có mùi
hương lạ có đàng ngọc xây,
Các trời
đứng sẵn trên mây,
Nghe rền
thiên nhạc đi ngay một đường.
Hồn về đến
cõi Tây phương,
Thấy ao
thất bảo với hương ngũ phần,
Lưu ly quả
đất sáng ngần,
Nước ao
bát đức xoay vần chảy quanh.
Thất trân
có bảy lớp thành,
Bảy hàng
cây báu bảy vành lưới châu,
Nào là
ngân các kim lâu,
Có chim
nói pháp nhiệm mầu dễ nghe.
Nghe rồi
tỏ đạo Bồ đề,
Bao nhiêu
nghiệp chướng hồn mê hết liền.
Ðược sanh
về chín phẩm sen,
Nghiệp
oan dứt sạch, nhơn duyên sẵn tròn.
Di Ðà
thương xót độ con,
Con đà gặp
mẹ chẳng còn lo chi,
Thất trân
báu vật thiếu gì,
Dùng cơm
hương tích, mặc thì áo châu,
An vui giải
thoát không sầu,
Không
già, không chết có đâu luân hồi.
Tánh xưa
nay đã tỏ rồi,
Gương xưa
cũng đã hết hồi trần ô,
Tu hành
chẳng đợi kiếp mô,
Bỏ tà
theo chánh dứt đồ quỷ ma.
Hồn về Cực
lạc liên hoa,
Phật cùng
Bồ Tát hằng hà quá đông.
Hồn nghe
pháp nhiệm tỏ lòng,
Ngộ luôn
sáu pháp thần thông nhớ hoài.
Lòng
trong trí sáng ai ai,
Phước
duyên công đức phép tài tự nhiên.
Hồn về Cực
lạc ở yên,
Sau rồi
trở lại hóa duyên Ta bà.
Thần
thông biến hóa hiện ra,
Mười
phương cứu độ, trẻ già vãng sanh.
Nguyện hồn
về cõi Lạc thành,
Hoa sen
chín phẩm nêu danh tỏ tường,
Trọn lành
hưởng cảnh Tây phương,
Tội tiêu
nghiệp dứt kiết tường thanh lương.
Di Ðà
giáo chủ Tây phương,
Ðộ vong hồn
đặng lên đường Lạc bang.
Comments
Post a Comment